“Em đứng giữa giảng đường hôm nay
Mà niềm vui trong lòng dâng đầy
Từ một cô gái ngoại ô thành phố
Bao
tháng bao năm em hằng ước mơ
Được cùng chị cùng em
Bay tới những chân trời khoa học bao la...”
Bài hát như để sáng tác cho cô giáo Thu, từ một cô gái trong mái trường cấp ba ngoại thành Hà Nội đã mong ước được trở thành một người giáo viên dạy Toán, để truyền tình yêu môn Toán và được tiếp xúc với trẻ thơ.
Nếu bước vào lớp học của cô Thu, các bạn sẽ không cảm thấy căng thẳng như những giờ học khoa học tự nhiên khác, chắc có lẽ tại cách cô dạy học. Không khó để thấy được hình ảnh gần gũi trong các hoạt động học tập hàng ngày của cô và trò. Có thể nói trường Bế Văn Đàn là ngôi trường hạnh phúc lắm, vì ở đó cô giáo gọi các con là: Các con học sinh thân mến! Các con yêu quí của cô! Rồi học sinh lại chào các cô từ đằng xa: “Cô Thu kìa”; “Cô Thu yêu quí!”; “Cô Trần Thu ơi!”...
Trong hội thi giáo viên dạy giỏi cấp Thành phố lần này tôi được may mắn khi được dự tiết dạy: Hai đường thẳng song song trong Sách Giáo Khoa Toán lớp 7.
Thật là một cảm xúc dâng trào, tôi như bị cuốn theo các hoạt động của cô và trò. Cô đưa bọn trẻ lần lượt qua các trải nghiệm để khám phá và tìm ra kiến thức. Toàn bộ tiết dạy khiến tôi như lạc vào một câu chuyện, với lối dẫn dắt nhẹ nhàng cô đưa các con tự tìm ra kiến thức, trải nghiệm nó, ngạc nhiên rồi tự mình chốt được vấn đề. Tôi vẫn không hiểu sao một giờ học 45’ trôi qua nhanh thế, bao nhiêu kiến thức cô đem đến: Nào là khái niệm hai góc đồng vị, nào là hai góc so le trong, rồi sử dụng các đồ dụng học tập do cô tự chế để dẫn tới dấu hiệu nhận biết hai đường thẳng song song; hay tranh cãi sôi nổi khi tìm cách vẽ song song song; lắp ráp mô hình…Tôi thấy trong ánh mắt bọn trẻ cảm giác trong ánh mắt của các con vần còn khát khao được học thêm nữa, cả tôi cũng thế. Tiết học như còn đâu đây với dư vị thật ngọt ngào!
Như mọi người vẫn nghĩ, dạy một tiết học thi giáo viên giỏi thế này thật là áp lực, nhưng tôi có một cảm nhận: Khi cô đứng đó, dạy học với hết tâm huyết của mình, với những tình huống mà cô xử lý trong giờ đó chính là những hình ảnh đẹp nhất, sáng nhất. Cảm ơn hội thi để tôi có được một trải nghiệm tuyệt vời. Được nhìn thấy đồng nghiệp của tôi những lúc thăng hoa nhất.
Không sai khi nói rằng làm nghề nào cũng cần có hồng và chuyên, chính giờ dạy của cô làm tôi thấy thực sự cần nâng cao chuyên môn cũng như hàng ngày trau dồi những kỹ năng công nghệ thông tin đề làm hấp dẫn thêm giờ dạy của chính mình.
Và nếu bạn muốn trải nghiệm về như những điều tôi viết thì mời bạn đến trường tôi. Trường trung học cơ sở Bế Văn Đàn thân yêu, ngôi trường hạnh phúc với một tập thể giáo viên đoàn kết, luôn hết lòng vì công việc, sống chân tình như một gia đình vậy. Một tập thể có rất nhiều bông hoa đẹp theo nhiều vẻ và cô Thu chỉ là một bông hoa khiêm nhường và đằm thắm. Và bạn sẽ cảm thấy tình yêu cuộc sống dâng trào trong lòng khi ngắm nhìn vườn hoa trường tôi, một không gian trong trẻo và tốt lành đang tỏa hương dâng cho đời những điều tốt đẹp nhất.